ĐÔNG RỒI SẼ QUA
ĐÔNG RỒI SẼ QUA
*Giờ này em nơi đâu ??
Tháng chạp mưa phùn gió bấc lạnh có biết
Trời âm u không tia nắng về soi trên cành lá
Cánh đồng hoang một gốc gạo chơ vơ
Còn sót lại vài lá vàng gợi nhớ ngày thu
Tất cả im lìm chìm trong giấc ngủ
Trốn ngày đông tháng giá , chiều cả gió
Thoáng u buồn luôn sợ điều đổ vỡ
*Nỗi niềm tâm tư…
Bao ngày qua bên cửa
Đáu đáu về ai muôn vàn thương nhớ
Nghe trong tim nghẹn cào nhức nhói
Tiếng cúc cu gọi nhau của đôi chím ngói
Chạnh lòng ta ,nỗi nhớ cứ thêm dài
*Chuyện tình xưa…còn nhiều đắm đuối
Hết ngày,đêm tối
Muốn gửi vào thơ thật tội
Trang giấy ngu ngơ
Mùi mực cũ còn đâu nét mới
Chỉ thấy quặn lòng,mắt lệ rưng rưng
*Và tiếc nuối…
Một thời qua muôn nỗi bâng khuâng
Tiếng yêu ngày xưa giờ đây ướt sũng
Loay hoay tìm để mong xua nỗi nhớ
Ngoảnh lại nhìn nay đã nhuốm mờ phai
*Đời là thế…duyên tình cũng vậy
Đằm thắm nhạt phai…thu qua đông lại
Từ ngàn xưa thường tình biết mấy
Vẫn chỉ là hai chữ tình yêu thôi
*Rất bình thường mà sao cao vợi
Mưa gió đẩy đưa bao cơn chìm nổi
Thuyền tình bóng nhỏ nhoi
Nay còn biết không ?
Dù sóng gió bến kia vẫn đợi
Đông sẽ qua rồi sẽ tới giêng hai
Chẳng thể làm sao
Khi ta còn mộng ước sống bên nhau.
Hải Đăng
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Anh sẽ về cùng em hong nỗi nhớ
Khi em mong tựa cửa đứng chờ trông
Để xua tan giá lạnh những ngày đông
Cùng sưởi ấm cho lòng nhau em nhé !...
Hải Đăng
MÙA ĐÔNG
Mưa phùn gió bấc chuyển mùa đông
Mây kín đan giăng nhạt nét hồng
Chím én về nam vờn sóng biển
Vạc cò trụ bắc đậu ven sông
Lao xao tiếng hạc đêm đầu tháng
Lất phất sương khuya cảnh cõi bồng
Người hỡi giờ đây còn có nhớ
Bầu trời sao lặn tuyết rơi không.
Hải Đăng